Theo Truyện Báo Cực chép: Vương là thần núi Đồng Cổ (ở Thanh Hóa, tục gọi là núi Khả Phong).
Khi xưa, Lý Thái Tông còn là thái tử phụng mạng vua cha là Thái Tổ, đem binh đi đánh Chiêm Thành (1020), đến Trường Châu đóng quân tạm nghỉ. Canh ba đêm ấy, thấy một người thân cao 8 thước, mắt sáng, râu rậm, mặc chiến bào, tay cầm binh khí, đến trước cúi đầu tâu rằng: “Tôi là thần núi Đồng Cổ, nghe tin thái tử sang đánh phương Nam, tôi xin theo giúp đỡ phá giặc lập công”. Thái tử vẫy tay khen ngợi rồi tỉnh dậy luôn. Hôm sau tiến quân đến đất Chiêm, trận ấy quả nhiên đại thắng. Khi khải hoàn về qua Trường Châu, thái tử bèn sai quân gia sửa sang lễ tạ rồi rước về kinh đô, để giữ nước hộ dân. Đang chọn đất khắp ngoại thành, chưa biết nên lập đền chỗ nào, thì đến đêm, thái tử lại thấy thần báo mộng: “Xin lập đền ở bên hữu trong đại thành, sau chùa Thánh Thọ”. Thái tử theo lời, cho hưng công xây dựng, không bao lâu đền dựng xong.
Đến khi Thái Tổ mất (1028), thái tử lên ngôi, tức là Thái Tòng. Đêm mộng thấy thần đến báo rằng: “Ba vị vương em vua mưu làm phản, định đem giáp binh đến, xin nhà vua nên kịp đề phòng!” Vua thức dậy, còn chưa tin, đến sáng mới thấy việc xảy ra đúng như lời thần báo. Vua rất lấy làm lạ, xuống chiếu phong thần làm “Thiên Hạ Minh Chủ”, gia tước Đại Vương. Đến năm Trùng Hưng 1, sắc phong là Linh Ứng Đại Vương. Năm thứ 4, gia phong hai chữ Chiêu Cảm. Năm Hưng Long 21, gia phong hai chữ Bảo Hựu.