Lễ hội Ok Om Bok, còn gọi là lễ Cúng Trăng hay “Đút cốm dẹp”, là lễ hội truyền thống của đồng bào Khmer Nam Bộ nói chung, đồng bào Khmer ở Sóc Trăng nói riêng, được tổ chức vào ngày 14 và 15 tháng Mười âm lịch hằng năm, nhằm cầu mong cho một năm mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu, dân làng được hưởng hạnh phúc.
Tại Sóc Trăng, lễ Cúng Trăng được tiến hành tại sân của từng nhà, sân chùa hay nơi rộng rãi mà ánh trăng không bị che khuất. Tại đây, người ta chôn hai cây tre (hoặc tầm vông) làm trụ. Phía trên buộc một cây xà ngang dài chừng 3m, trang trí hoa lá (giống như một cổng chào). Phía dưới kê bàn để bày lễ vật. Lễ vật gồm có: cốm nếp, các loại sản vật nông nghiệp có tinh bột (khoai lang, khoai môn, sắn), hoa trái (dừa, chuối, bưởi, cam…), bánh kẹo. Với lòng thành kính, mọi người ngồi chắp tay trước ban thờ, mặt hướng lên mặt trăng, một cụ già làm chủ lễ đọc lời khấn thần Mặt Trăng, bày tỏ sự biết ơn của con người đối với thần, xin thần tiếp nhận lễ vật và ban phước lành cho họ.
Sau khi hết tuần hương, người già gọi trẻ con đến ngồi xếp bằng trước ban thờ. Một cụ già dùng một tay nhúm ít cốm và lễ vật khác, đút vào miệng từng đứa trẻ, tay kia vỗ lưng và hỏi ước muốn của chúng năm nay là gì? Năm nào câu trả lời của các em suôn sẻ, lễ độ, rành rọt thì người lớn tin rằng năm đó mọi điều tốt lành sẽ đến với họ. Cuối cùng, mọi người hạ cỗ cùng nhau hưởng lộc; trẻ nhỏ nô đùa, múa hát dưới trăng. Nếu có khách đến vào ngày này thì họ sẽ có quà bằng cốm dẹp.
Tại các ngôi chùa Khmer, vào đêm 14 tháng Mười còn có tục thả đèn nước trên sông và thả đèn gió bay lên trời. Theo quan niệm của người Khmer, việc thả đèn nước sẽ xua tan bóng tối, sự ô uế và buồn bã, giữ lại sự bình yên trong phum sóc.
Sau ngày tổ chức lễ Cúng Trăng, tục đua ghe ngo – hoạt động đặc sắc nhất trong phần hội, thường diễn ra trên sông Maspéro (thành phố Sóc Trăng) – được tiến hành. Đây là nghi thức truyền thống để tiễn đưa thần Nước, sau mùa gieo trồng về với biển cả, cũng là nghi thức tôn giáo để tưởng nhớ truyền thuyết thần Rắn Nagar xưa biến thành khúc gỗ để đưa Phật qua sông. Tham gia cuộc đua có hàng chục đội đua đến từ nhiều địa phương trong tỉnh hoặc khu vực. Thông thường, các đội đua được chia thành hai nhóm: nhóm đã được xếp hạng từ mùa giải trước và các nhóm còn lại. Ghe ngo là một miếng gỗ độc mộc, dài khoảng 22-24m, ngang 1,2m, có sức chở 50-60 tay bơi. Ngày nay, do không còn thân gỗ độc mộc lớn để làm, nên ghe ngo được đóng bằng nhiều tấm ván dài ghép lại với nhau. Mũi và lái của ghe đều cong, thân được trang trí hoa văn sặc sỡ, đầu ghe có hình con thú biểu trưng cho ghe của mình. Dưới lườn ghe, người ta đặt một cây dài từ đầu đến cuối thân ghe gọi là cây cần câu (đonxanh tuôk) nhằm giữ thăng bằng và làm cho ghe vọt khi bơi. Cuộc đua ghe ngo thường được tổ chức cho hai chiếc (một cặp) trong một lần. Trong đua ghe ngo, việc cầm lái, giữ lái để chiếc ghe đi đúng hướng, nhịp bơi của những mái dầm phải thật nhịp nhàng là những yếu tố quyết định đến tốc độ của chiếc ghe.
Hội đua ghe ngo được tổ chức hằng năm ở thành phố Sóc Trăng, những năm gần đây còn có đội ghe ngo của nhiều địa phương đến tham gia như: Cần Thơ, Bạc Liêu, Cà Mau, Kiên Giang, thậm chí còn có đội ghe ngo đến từ nước bạn Campuchia.