Đối với bàn thờ Phật, vị trí càng trang nghiêm càng tốt. Điều này thể hiện tâm thành kính của ta. Tâm có thành thì mới linh ứng. Nhiều nhà quá nhỏ hẹp, không có chỗ nào riêng biệt trang nghiêm, họ lập bàn thờ ngay trong phòng ăn, phòng khách, phòng học, thậm chí nhiều người không có bàn thì họ để dưới đất thờ cũng được. Đây là vì hoàn cảnh eo hẹp chứ không phải bất kính.
Còn nhà cao cửa rộng, có nhiều chỗ trang nghiêm, sáng sủa mà mình lại đặt bàn thờ Phật chỗ tối tăm, heo hút, ồn ào… thì không nên, vì sẽ mất đi sự cung kính.
Phải có tâm cung kính Tam Bảo. Đã cung kính thì phải thể hiện rõ rệt qua hình thức. Không nên bừa bãi.
Tất cả đều để gìn giữ tâm cung kính, tâm thành của mình đối với Tam Bảo.
Ví dụ, khi tới chùa ta phải nghiêm trang, cung kính lạy Phật, không được nói chuyện trong chính điện, phải tắt điện thoại khi vào Niệm Phật Đường, trong các buổi lễ không được nói chuyện riêng, trước tượng Phật không được đứng chắp tay phía sau, không được ngông nghênh cười giỡn.
Những người tới chùa mà nói cười huyên náo, cử chỉ không nghiêm trang, vì chính họ ngạo mạn, bất kính Tam Bảo. Hình tướng bên ngoài thể hiện bản chất bên trong. Như vậy là không nên.
Bàn thờ Phật nên tìm chỗ thanh tịnh nhất, trang nghiêm nhất, sáng sủa nhất. Tượng Phật luôn luôn hướng ra ngoài sáng, nếu thuận theo hướng nhà thì càng hay, hoặc ít ra phải có ánh sáng tự nhiên chiếu vào bàn thờ mỗi tốt. Không nên bài trí tượng Phật quay vào bóng tối.
Cũng có thể thiết kế thêm hình Phật, chọn chỗ nào tốt nhất treo hình Phật, rất tốt.
Nếu thiết kế bàn thờ Phật thật trang nghiêm thì tâm ta sẽ trang nghiêm. Mỗi lần nhìn bàn thờ Phật là mỗi lần tâm ta được trang nghiêm, thanh tịnh, vui vẻ. Nếu bàn thờ không trang nghiêm thì thương tạo trong tâm sự buồn phiền, mất vui. Nếu chính ta có định lực, có đủ thanh tịnh thì người nhà của ta cũng bị ảnh hưởng, từ đó sinh ra buồn phiền, khó chịu trong tâm, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến ta không ít.
Những điều này đều ảnh hưởng tới tiến trình tu tập của ta cả – Đây là điều tự nhiên. Trang nghiêm cảm ứng trang nghiêm. Tự trang nghiêm thì tự lợi lạc, nếu có môi trường trang nghiêm hỗ trợ thì càng tốt hơn, tâm ta sẽ tăng tiến. Ngược lại, thì có thể ảnh hưởng đến sự tiến tu đạo nghiệp. Nên nhớ, Tâm – cảnh luôn luôn ảnh hưởng tương hỗ nhau.
Thờ Phật là một biểu hiện của sự kính ngưỡng cao cả và tỏ lòng tri ân chân thành của người Phật tử đối với Đức Phật. Đồng thời, việc thờ tự và tôn trí hình tượng Phật trong gia đình còn là cách để các thành viên trong gia đình có cơ hội được chiêm ngưỡng dung nghi và học theo những đức hạnh tốt đẹp của Ngài. Phật là một tấm gương sáng, nhờ noi gương Ngài, chúng ta tích cực chuyển hóa những suy nghĩ, lời nói và hành động xấu ác của tự thân trở về Chân – Thiện – Mỹ.
Do vậy, hầu hết các Phật tử đều thờ Phật trong tư gia của mình.
Thông thường, bàn thờ Phật được tôn trí ở giữa nhà hoặc nơi trang trọng nhất trong nhà. Nếu nhà nhiều tầng thì tốt nhất bàn thờ Phật được đặt ở tầng thương. Có thể thờ Phật ở trước, thờ thần linh ở phía sau hoặc thờ Phật ở bên trên, bàn thờ thần linh bên dưới hoặc thờ Phật ở giữa và linh vị thờ một bên. Đây là cách thức thờ Phật phổ biến tại nhà riêng. Tuy nhiên, trong trường hợp những Phật tử sinh sống trong những cao ốc hoặc chung cư thì có thể thờ Phật ngay nơi căn hộ mình mà không hề thất kính với Phật. Dù rằng phía trên căn hộ của mình còn nhiều căn hộ của các gia đình khác. Mặt khác, dù có nhà riêng và nhà có lầu gác nhưng do chủ nhà muốn các thành viên trong gia đình và quan khách được chiêm ngưỡng Phật hoặc vì lý do sức khỏe khó có thể lên xuống tầng thượng thường xuyên để nhang khói thì vẫn có thể thờ Phật ngay tại tầng trệt. Như vậy, việc tôn trí bàn thờ Phật ở tầng thượng trong nhà là điều lý tưởng. Song nếu vì nhân duyên nào đó mà không thờ Phật được ở trên cao thì bạn có thể thờ Phật ở các vị trí khác trong nhà với điều kiện đó là nơi trang trọng, sạch sẽ và dễ nhìn thấy nhất. Vì thế, có thể thờ Phật ở tầng trệt, nơi gia đình đang sinh sống mà vẫn giữ được sự tôn kính đối với Phật. Đồng thời, những người sinh sống trong căn hộ phía trên cũng không vì thế mà “xúc phạm” đến Phật. Tại các đô thị phát triển, người dân và Phật tử sống chen chúc trong cao ốc, chung cư và nhà thuê thì thờ Phật trong căn hộ của mình là chuyện bình thường.
Khi đã thờ Phật thì bàn thờ phải sạch sẽ, đốt nhang cúng Phật hàng ngày. Đặc biệt trong những ngày mười bốn, rằm và ngày ba mươi, mồng một cùng các ngày lễ vía trong năm thì phải chuẩn bị hoa quả, nhang đèn cúng Phật để thể hiện lòng cung kính và tri ân. Đồng thời, tất cả mọi người trong nhà hàng ngày trông thấy Phật, nhớ nghĩ đức hạnh cao cả của Ngài mà lo chỉnh đốn, tu sửa thân tâm, sống và cư xử với nhau trong gia đình cũng như bên ngoài xã hội với sự thấm nhuần từ bi, vị tha và đạo hạnh. Như thế mới xứng đáng với danh nghĩa của một gia đình có thờ Phật.