Nam mô A Di Đà Phật!
Nam mô A Di Đà Phật!
Nam mô A Di Đà Phật!
Kính lạy:
Đức Đương cảnh Thành hoàng chư vị Đại vương
Đức Đông trù Tư mệnh Táo phủ Thần quân
Đức Gia tiên và các hương linh nội, ngoại
Hôm nay ngày… tháng… năm… (âm lịch),
Con trai trưởng là… cùng toàn gia quyến,
Nhân ngày Tế ngu (cúng 3 ngày) theo nghi lễ cổ truyền.
Chúng con kính sửa trầu rượu, cụ soạn, dâng lên trước linh tọa khóc mà than rằng:
Than ôi!
Vật đổi sao dời, mây bay, trăng khuyết,
Khá trách thay tạo hóa đa đoan.
Chi đến nỗi đàn con đau đớn,
Nhớ cha (hay mẹ) xưa tính nết thảo hiền, dưới nhường trên kính,
Ngoài làng trong họ, kẻ mến người yêu,
Tưởng cảnh đoàn viên.
Trời cho sống tròn tám chín mươi mươi tuổi,
Để đền công ơn ba năm bú mớm,
Sẻ ngọt chia bùi, một nhà sum họp.
Trời cho sống đủ ba vạn sáu ngàn ngày,
Để đền ơn chín tháng cưu mang, đẻ đau mang nặng.
Thương ôi!
Tóc tơ chưa báo, công đức chưa đền.
Bỗng đâu một phút hơi tàn,
Âm cung hạ cánh, muôn năm giấc mộng, chia rẽ Bắc Nam.
Đành rằng phách lạc bơ vơ, tàng hiểm đã yên một giấc,
Hồn bay phảng phất, biết đâu định sở mà về.
Dầu khóc vắn than dài, tìm đâu cho thấy;
Dẫu tối kêu sớm gọi, khôn nỗi dò la.
Thôi thì thôi!
Hơn một ngày không ở, kém một ngày không đi;
Không còn sớm tối trông nom, khuyên răn con cháu.
Sống mỗi người một nết, chết mỗi người một chứng;
Không còn người ngày đêm dạy bảo, săn sóc đàn con.
Nay Sơ Ngu tế (Tam Ngu tế) dâng chút lòng thành,
Đĩa muối, lưng cơm, chén canh, đài rượu.
Công đức cao dày, trên linh tọa chứng tinh chay nhạt;
Khóc than kể lể, họa may chín suối anh linh, được về.
Ôi! Thương ôi! Thượng hưởng!